******************************
– ((Nhưng Người thương xót mọi người, vì Người toàn năng phép tắc, Người làm lơ đi trước tội người phàm, chờ chúng hối cải. Quả thế, những gì có trong vạn vật, Người đều yêu mến, Người không nhờm tởm sự gì Người đã làm ra, vì Người nắn nên gì, Người không ghét bỏ. Vả lại, có gì tồn tại được, nếu Người không muốn ? Làm sao nó được bảo tồn, điều Người đã không gọi (đến tên) ? Với mọi vật, Người xử khoan dung, vì chúng là của Người, lạy Chúa tể hiếu sinh !)) sách Khôn Ngoan 11/23-26
– ((Nhưng án của Người, Người đã thực thi từng hồi, chừa chỗ cho chúng ăn năn, dẫu đã biết thừa : Nòi chúng một nòi ác ôn, tính ác của chúng là tự bẩm sinh, cho đến muôn đời ý nghĩ của chúng sẽ chẳng đổi thay*. Vì nòi giống chúng, một đồ chúc dữ từ thuở ban đầu.
Lý do của sự nhẹ tay này
Cũng không phải vì Người sợ ai mà Người đã không trừng trị tội chúng phạm. Quả thế, ai nào dám hỏi : Tại sao Người làm thế ? hay ai cự lại được án của Người ? Ai sẽ kiện Người, vì đã hủy diệt chư quốc Người đã làm ra ? Ai sẽ đối chất với Người mà biện hộ cho những kẻ bất nhân ? Vì ngoài Người ra, không còn Thần nào lo đến chúng sinh, để Người phải trình bày là Người đã không xét xử bất công. Hay có hoàng đế hoặc bá vương có thể đối địch với Người, về những ai Người đã trừng phạt ? Nhưng Người công minh, Người điều khiển mọi sự cách công minh, Người nghĩ rằng lên án kẻ không đáng phạt là trái với quyền năng của Người. Vì sức mạnh của Người là đầu mối công minh, Người có quyền trên mọi sự, khiến với mọi sự Người xử khoan dung)) sách Khôn Ngoan 12/10-16
– ((Đừng nói : “ Tôi phạm tội, nào có gì xảy đến cho tôi ”, vì Yavê là Đấng bao dung. Đừng ỷ vào ơn tha thứ, để chồng chất thêm tội. Đừng nói : “Lòng thương xót bao la của Người, Người sẽ tha tội nhiều cho tôi chừng ấy !” Kỳ thực nơi Người có xót thương, và nghĩa nộ, lôi đình của Người đậu trên kẻ ác. Đừng hoãn việc trở lại với Người, đừng lần lựa ngày này qua ngày khác, vì bất ưng nghĩa nộ của Người giáng xuống, vào ngày oán trả, con bị diệt vong)) Huấn Ca 5/4-7
– ((Cho dẫu chỉ có một người cứng cổ, thật là một sự lạ nếu nó vô can, vì nơi Người, có lân mẫn và thịnh nộ, Người miễn chấp và thứ tha, nhưng Người trút lôi đình trên kẻ ác. Người giàu thương xót thế nào, Người hạch tội như vậy, Người xét xử nhân loài theo những việc làm của nó. Kẻ bất lương không thoát với của gian, Người không để ước vọng của người đức nghĩa táng tận. Một kẻ làm điều nghĩa sẽ không phải mất công, ai nấy sẽ ra trước mặt Người chiếu theo những việc làm của họ. Pharaô sẽ không biết Người, Người làm cho lòng y ra chai đá. Công việc của Người bày tỏ dưới cả bầu trời. Lòng lân mẫn Người hiện tỏ trên mọi vật Người đã dựng nên)) Huấn Ca 16/11-16
– ((Ta là Yavê, Đấng thi hành từ nhân, công minh, đức nghĩa trên trần, vì Ta trìu mến những người như thế)) tiên tri Yêrêmya 9/23
– ((Vì nếu Thiên Chúa đã không dung cho Thiên thần có tội, nhưng đã tống chúng vào hố sâu địa ngục đen tối, giam sẵn chờ cuộc phán xét ; và nếu Người đã không dung cho thế gian thái cổ, nhưng đã gìn giữ tám người, có Nôê là một, kẻ rao giảng sự công chính, mà kéo Hồng thủy xuống trên thế giới của phường vô đạo ; và nếu Người đã thiêu ra tro các thành Sođôm và Gomora, ra án hủy chúng bình địa, treo gương cho những kẻ vô đạo thời sau, và nếu Người đã cứu Lot, người công chính, ngao ngán cực phiền trước thói phóng đãng của lũ người phi pháp, — với cảnh mắt thấy tai nghe ấy, người công chính ngụ giữa họ, ngày ngày cảm thấy cực hình tâm hồn ngay chính phải chịu vì cảnh tội ác — ấy vì Chúa biết cứu người đạo đức khỏi cuộc thử thách, và giam lũ bất nhân để trị tội vào ngày phán xét, mà nhất là những kẻ vì dục tình ô uế mà đi theo xác thịt, và khinh khi quyền Chúa. Táo bạo, tự mãn, chúng không ngại nói phạm đến các bậc Vinh quang, trong khi các Thiên thần mạnh thế và quyền năng hơn cũng không đàn hặc phỉ báng họ trước tòa Chúa. Còn chúng như đồ súc vật vô tri, vốn sinh ra để bị săn bắn tiêu diệt, lại lộng ngôn đến những điều chúng dốt đặc, như những súc sinh kia bị thối nát làm sao, chúng cũng sẽ bị thối nát thể ấy, chuốc lấy họa tai, công lênh của đời ác quái)) II Phêrô 2/4-13
******************************