Bài 54 : Đến giờ chết, cả vũ trụ có ích gì cho ta ?

[Mục lục]

Bài 54: Đến Giờ Chết, Cả Vũ Trụ Có Ích Gì Cho Ta?
I.
Ông Giob nói rằng: “Hơi thở tôi tiêu mòn, ngày đời tôi lụn tắt, phần tôi, nấm
mồ” (G 17,1).
Ngày giờ qua đi; năm tháng qua đi, sự vui chơi, lời ca tụng, vẻ sang trọng,
cùng qua đi; kết cuộc sẽ ra sao? Kết cuộc chỉ còn lại sự chết xồng xộc chạy lại
bóc lột và để ta mình trần tay không. Rồi người ta ném ta xuống huyệt, lấp lại, ở
đó ta sẽ thối nát làm của nuôi dòi bọ. Sau hết, cha mẹ, anh chị em, bạn hữu thân
tình, hết thảy đều bỏ mặc ta với sương tuyết, nắng mưa cỏ cây. Mọi người đều
quên ta. Sao? Không còn lại chút của cải, vinh hoa, học thức gì nữa sao? Phải,
chẳng còn lại gì hết, chỉ còn lại một cái tư tưởng khiến cho ta phải băn khoăn,
bối rối, ấy là cái tư tưởng về sự rỗi linh hồn.
Ôi, sự chết! Sự chết! Mày đừng có chạy xa con mắt ta nữa. Lạy Chúa, xin hãy
soi trí mở lòng cho con.
II.
“Nhà tôi ở đã bị giật tung, và đem đi như lều mục tử. Lạy Chúa, con như
người thợ dệt, đang mải dệt đời mình, bỗng nhiên bị tay Chúa cắt ngang hàng
chỉ. Từ sáng đến khuya, Chúa làm con hao mòn sinh lực” (Is 38,12).
Biết bao kẻ suy tính trăm công ngàn việc rất kỹ lưỡng, mà phải lăn ra chết
giữa lúc những công việc kia sắp xong! Bất hạnh cho chúng vì thấy chúng nằm
vật vã trên giường sắp chết mà vẫn còn trìu mến của cải, vật chất đời này, nào có
lợi gì?
Những của cải phù vân giả trá đối với con mắt mù tối của người đời, thì xem
ra lớn lao, quý báu. Nhưng đến giờ chết, cái vẻ sáng lạng giả dối kia sẽ biến mất.
Nhìn thấy ngọn nến sáng người ta đốt bên mình, người hấp hối nhận ra: chức
cao, quyền trọng, của cải, vinh hoa đời này dù to tát chừng nào, cũng chẳng có
giá trị gì. Cái bóng u ám sự chết sẽ làm cho cả ngai vàng, bệ ngọc của những bậc
vua chúa oai nghi hiển hách cũng phải ra tối tăm, ảo não.
Ôi, lạy Chúa, vậy xin Chúa hãy ban ơn cho con, con chỉ xin bấy nhiêu. Từ
xưa đến nay, con đã khinh dể ơn Chúa; nhưng giờ đây con hối hận ăn năn, xin
Chúa tha thứ cho con và lạy Chúa Giêsu, xin thương xót con.
III.
Hèn hạ thay tiền bạc, của cải! Chủ nó vừa nhắm mắt xuôi tay, nó liền bỏ chủ
nó ngay. Sáu tấm ván và một ít giấy bao bọc tử thi, đó là gia tài chủ nó đem theo.
Hèn hạ thay chức quyền, danh vọng; vì chủ nó chết, người ta làm ma chay
cho sang, xây mồ cho đẹp; nhưng nếu chủ nó phải mất linh hồn, thì chức tước,
danh vọng có ích gì cho chủ đâu?
Hèn hạ thay nhan sắc loài người, vì sau khi chết, người ta sẽ làm của nuôi dòi
bọ, sẽ thành đống thịt hôi thối, khiến ai cũng phải ghê tởm, ngậm miệng, bịt
mũi!
Lạy Chúa, con biết phạm tội thì mất nghĩa cùng Chúa. Vậy mà con cứ phạm
tội. Nhưng, con trông cậy Chúa sẽ tha thứ cho con, vì Chúa đã chịu chết để tha
tội cho nhân loại.
Lạy Chúa là Chúa lòng con, chớ gì từ xưa đến nay, con không vấp phạm đến
Chúa bao giờ. Lạy Chúa là Cha nhân lành vô cùng, con biết Chúa hằng thương
yêu con chừng nào, và lòng thương yêu kia càng làm cho con đau đớn hơn nữa,
vì đã vấp phạm đến Người. Lạy Chúa, con kính mến Chúa, xin ban cho con ơn
bền đỗ để kính mến Chúa đến cuối cuộc đời.
Lạy Đức Mẹ Maria là Mẹ con, xin cầu cùng Chúa Giêsu cho con.

Leave a comment

Your email address will not be published. Required fields are marked *