Bài 75 : Hãy tưởng như mình đã chết hay sắp phải chết

[Mục lục]

Bài 75: Hãy Tưởng Như Mình Đã Chết Hay Sắp Phải Chết
I.
Hỡi anh em, anh em hãy tưởng như mình đã chết và linh hồn đi vào cõi đời
đời.
Hãy nghĩ: Nếu anh em đã chết thật, anh em sẽ tiếc vì đã chẳng ra sức làm
lành cho sự sống đời đời. Nếu bây giờ anh em chẳng dùng những ngày giờ Chúa
ban khi ở thế gian này, mà làm việc lành, thì sau này, lúc chết dẫu có ước ao
những sự tốt lành đến đâu, nào có ích gì nữa? Vậy bây giờ khi còn thời giờ, anh
em hãy tưởng như mình là kẻ người ta sắp đem ra chôn vùi dưới mộ, hoặc hãy
luôn luôn dọn mình chết lành, càng tốt hơn nữa.
Anh em hãy tưởng tượng một lát nữa anh em sẽ tắt hơi và sau đó đã thấy
người ta đốt nến sáng chung quanh mình. Nhìn những ngọn nến sáng, anh em
hãy xét những cách mình đã ăn ở ngang trái khi còn sống, hãy khóc lóc các tội
mình đã phạm và sửa lại cho mau. Phải sửa ngay vì bây giờ không còn thời giờ
nào là bỏ qua được.
Lạy Chúa, xin hãy soi sáng cho con biết Chúa muốn con đi đàng nào ở thế
gian này, vì con ước ao vâng lời Chúa trong mọi sự.
II.
Xưa, khi thánh Camilô de Lellis viếng nghĩa địa, người nhìn vào huyệt kẻ
chết, mà nói: “Nếu những kẻ kia được sống lại thì có việc nào mà họ chẳng làm
cho được nên thánh! Vậy tôi còn đang sống có làm gì cho Chúa chưa?”. Thánh
nhân đã nói lời ấy để giục mình hiệp nhất với Chúa ngày một bền chặt hơn.
Hỡi anh em, anh em hãy xem đó mà học cho biết lợi dụng thời giờ Chúa còn
thương ban cho anh em. Anh em đứng để đến lúc sắp vào cõi đời đời, đến lúc
người ta bảo anh em: “Hãy ra khỏi thế gian này, ra cho mau, việc đã làm thì đã
làm rồi, bây giờ không còn thời giờ nữa”. Lúc đó mới ước ao chớ gì còn thời giờ
để lo cho linh hồn mình.
Lúc Chúa Giêsu, xin Chúa nhớ con đây là một trong các con chiên Chúa đã
đổ Máu Thánh. Lạy Chúa, vậy chúng con nài xin Chúa hãy xót thương chúng
con các đầy tớ, Chúa đã lấy Máu cực trọng mình mà cứu chuộc. Xin hãy đoái
thương ban ơn soi sáng và sức mạnh, để trót đời con làm những việc con ước ao
làm khi gần chết.
III.
“Này, đã ba năm Ta đến tìm quả nơi cây và này, mà không gặp. Hãy chặt
quách nó đi; để làm gì cho hại đất” (Lc 13,7).
Lạy Chúa, con sợ chính con đây là cây khốn nạn mà Chúa nguyền rủa kia. Vị
lạy Chúa của con, đã bao lâu con sống ở thế gian rồi, mà có làm được việc gì
đâu? Con có sinh ra được hoa quả gì lành chưa? Hay chỉ sinh ra những hoa quả
đắng đót là tội lỗi? Lẽ ra con đáng phải chết và thiêu đốt trong Hỏa ngục! Nhưng
lạy Đấng Cứu Chuộc rất êm ái, xin đừng phạt con, con không muốn chết đang
khi khốn nạn như bây giờ. Con giận ghét, nguyền rủa những ngày giờ con đã
dùng mà phạm đến Chúa. Từ nay con ước ao dùng cả cuộc đời để kính mến
Chúa. Lạy Chúa tốt lành tuyệt hảo, con kính mến Chúa, xin đừng khi nào Chúa
bỏ chẳng cứu giúp con.
Lạy Đức Bà Maria là Đấng con trông cậy, xin Mẹ cũng đừng khi nào bỏ chẳng
bênh vực phù hộ cho con.


Leave a comment

Your email address will not be published. Required fields are marked *